Giọng nói của Vương Đào văng vẳng trong hội trường vắng vẻ, nhưng lại không đạt được bất kỳ lời hồi đáp nào.
Hà Kế Quân vỗ vào cánh tay của Vương Đào, sau đó chỉ về phía mấy cái camera đang lóe lên ở trên nóc nhà.
Vương Đào lập tức hiểu ý, hắn thoải mái đi tới bên dưới camera, lại nói lại lời nói vừa rồi thêm một lần, đồng thời cường điệu cầm hai bình rượu đế trong tay giơ lên.
Nhưng sau khi chờ đợi trong chốc lát mà vẫn không có động tĩnh gì.